Vợ chồng anh H và chị A làm lụng vất vả cũng đủ ăn qua ngày. Vợ chồng anh chị sinh được 4 người con, 02 gái, 02 trai. Em Konia là con đầu, ngày ngày em đi bộ đến trường học cách nhà hơn năm cây số và phải trèo đèo, lội suối rất khó khăn. Nhưng em vẫn luôn quyết tâm, không ngại khó, ngại khổ để học lấy con chữ, sau này làm cô giáo dạy cho các em nhỏ nghèo khó ở đây. Sau giờ học em Konia ở nhà chăm các em và giúp mẹ làm việc nhà, ba mẹ thường đi rẫy từ sáng sớm. Mới 17 tuổi nhưng em Konia nhìn rất chững chạc và rất giỏi giang, mọi việc trong nhà em đều lo toan, đỡ đần giúp bố mẹ.
Một hôm anh H và chị A gọi Konia đến để nói chuyện, vợ chồng anh chị cũng đã suy nghĩ cả đêm hôm qua, vì anh chị biết Konia rất chăm học và học rất giỏi, nhưng anh chị không có tiền để tiếp tục nuôi cho em đi học, còn thêm 3 đứa nhỏ cũng đi học, anh chị bươn chải cũng không đủ tiền lo cho các con. Nói chuyện này với Konia anh chị cũng thấy thương cho con, nhưng vì hoàn cảnh gia đình, anh chị phải nói cho con biết. Anh chị muốn cho Konia nghỉ học ở nhà và tìm một người tốt để gả chồng cho con. Anh chị cũng thấy được anh N làng bên, chăm chỉ làm ăn, tính tình thật thà, gả Konia cho anh N sẽ rất tốt. Ngang tuổi em lấy chồng cũng đủ rồi, vì lúc xưa bằng tuổi con, anh chị cũng đã cưới nhau. Konia nghe bố nói xong giật nảy người, em vẫn muốn được đi học và sẽ không lấy chồng cho đến khi thực hiện được ước mơ của mình. Konia vừa khóc vừa nói “con không lấy chồng đâu” và bỏ chạy ra sau ngọn đồi mặc cho tiếng gọi theo của bố mẹ.
Konia đứng một mình trên ngọn đồi gần nhà, nước mắt em tuôn rơi, nghĩ mà thương xót cho số phận của mình. Giờ nghỉ học rồi lấy chồng thì mình từ bỏ đi ước mơ của mình hay sao? Em không biết phải làm như thế nào, có ai có thể giúp được em trong lúc này đây? Konia càng thêm lo lắng, hoàn cảnh gia đình cũng khó khăn, em cũng rất thương bố mẹ, nhưng em không thể nào nghe lời bố mẹ vào lúc này được. Em nghe tiếng của chị P gọi em, chị hỏi tại sao em đứng đây một mình và sao lại khóc vậy? Nghe chị P hỏi, lúc này đây, em như tủi thân càng khóc to hơn nữa, một lúc em kể lại mọi chuyện cho chị P nghe. Em biết chị P là hòa giải viên có uy tín trong làng, em mong muốn chị sẽ nói với bố mẹ giúp em, để bố mẹ không bắt em phải lấy chồng. Chị P nhận lời và dẫn Konia về nhà bố mẹ. Đến nhà em, chị P gặp anh H và chị A, mong rằng anh chị hãy suy nghĩ cho kỹ. Konia vẫn đang còn nhỏ, em lại học rất giỏi, sau này có cái chữ để nuôi bản thân, sẽ đỡ vất vả như anh chị. Chị P còn nói để bố mẹ của Konia hiểu thêm về quy định của pháp luật về điều kiện kết hôn. Điều 8 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 quy định:
“1. Nam, nữ kết hôn với nhau phải tuân theo các điều kiện sau đây:
a) Nam từ đủ 20 tuổi trở lên, nữ từ đủ 18 tuổi trở lên;
b) Việc kết hôn do nam và nữ tự nguyện quyết định;
c) Không bị mất năng lực hành vi dân sự;
d) Việc kết hôn không thuộc một trong các trường hợp cấm kết hôn theo quy định tại các điểm a, b, c và d khoản 2 Điều 5 Luật Hôn nhân và gia đình. Cụ thể:
- Kết hôn giả tạo, ly hôn giả tạo;
- Tảo hôn, cưỡng ép kết hôn, lừa dối kết hôn, cản trở kết hôn;
- Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ;
- Kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng giữa những người cùng dòng máu về trực hệ; giữa những người có họ trong phạm vi ba đời; giữa cha, mẹ nuôi với con nuôi; giữa người đã từng là cha, mẹ nuôi với con nuôi, cha chồng với con dâu, mẹ vợ với con rể, cha dượng với con riêng của vợ, mẹ kế với con riêng của chồng.
2. Nhà nước không thừa nhận hôn nhân giữa những người cùng giới tính.”
Konia không thể lấy chồng, vì em chỉ mới 17 tuổi, chưa đủ tuổi kết hôn, theo quy định nữ phải từ đủ 18 tuổi mới đủ tuổi kết và việc kết hôn phải do nam, nữ tự nguyện quyết định, anh chị không thể ép buộc cháu, như vậy sẽ trái với quy định của pháp luật. Bên cạnh đó, nếu anh chị tổ chức cho người chưa đủ tuổi kết hôn sẽ bị xử phạt vi phạm hành chính. Điều 58 Nghị định số 82/2020/NĐ-CP ngày 15/7/2020 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực bổ trợ tư pháp; hành chính tư pháp; hôn nhân và gia đình; thi hành án dân sự; phá sản doanh nghiệp, hợp tác xã, quy định hành vi tảo hôn, tổ chức tảo hôn như sau:
“1. Phạt tiền từ 1.000.000 đồng đến 3.000.000 đồng đối với hành vi tổ chức lấy vợ, lấy chồng cho người chưa đủ tuổi kết hôn.
2. Phạt tiền từ 3.000.000 đồng đến 5.000.000 đồng đối với hành vi duy trì quan hệ vợ chồng trái pháp luật với người chưa đủ tuổi kết hôn mặc dù đã có bản án, quyết định đã có hiệu lực pháp luật của Toà án.”
Như vậy, anh chị sẽ bị xử phạt tiền mức phạt tiền từ 1.000.000 đồng đến 3.000.000 đồng lận đó. Nhiều tiền vậy, anh chị làm sao có tiền mà nộp phạt. Nghe chị P nói xong, vợ chồng anh H và chị A phần nào đã hiểu và nhận thấy nếu anh chị làm vậy là vi phạm pháp luật, sẽ bị xử phạt. Anh chị nhận ra cái sai của mình và nói với chị P sẽ cố gắng cho Konia đi học, để con sẽ thực hiện được ước mơ trở thành cô giáo của mình. Có cái chữ, cái nghĩa cuộc đời của con sẽ đỡ vất vả và phát triển hơn, mong rằng con sẽ có một tương lai thật rạng rỡ và tươi sáng, bố mẹ sẽ cố gắng để chắp cánh cho ước mơ của con bay thật cao, thật xa hơn nữa để con có thể giúp ích cho đời.